Xác định trẻ bị rối loạn phát triển

Trẻ em bị rối loạn phát triển thường gặp các rối loạn liên quan đến sự chú ý, trí nhớ, nhận thức, ngôn ngữ, giải quyết vấn đề hoặc tương tác xã hội. Những rối loạn này có thể từ nhẹ đến nặng và có thể dễ dàng quản lý bằng các can thiệp hành vi và giáo dục hoặc có thể cần hỗ trợ nhiều hơn.

1. Trẻ bị rối loạn phát triển là gì?

Trẻ em bị rối loạn phát triển là một nhóm người cần nhận được sự giúp đỡ không chỉ từ cha mẹ mà còn từ mọi người xung quanh. Trước khi tiếp cận các biện pháp hỗ trợ và điều trị cho trẻ bị rối loạn phát triển, điều đầu tiên cần làm là xác định vấn đề của chúng.

Rối loạn phát triển là một nhóm các tình trạng do rối loạn thể chất, học tập, ngôn ngữ hoặc hành vi. Những điều kiện này bắt đầu trong quá trình phát triển của trẻ, và hậu quả có thể ảnh hưởng đến các hoạt động hàng ngày và thậm chí kéo dài trong suốt cuộc đời của trẻ.

Các kỹ năng như đi bộ, mỉm cười và vẫy tay chào tạm biệt đều được gọi là các cột mốc phát triển. Theo thời gian, mọi đứa trẻ dần đạt được những cột mốc quan trọng trong cách chơi, học, nói, cư xử và di chuyển.

Mỗi đứa trẻ phát triển theo tốc độ riêng của chúng, vì vậy không thể nói chính xác khi nào một đứa trẻ sẽ học một kỹ năng nhất định. Tuy nhiên, các mốc phát triển ở trẻ em vẫn được ghi lại để đưa ra cái nhìn chung về những thay đổi sẽ xảy ra trong quá trình phát triển.

Cha mẹ là người hiểu con cái mình nhất. Nếu con bạn không đạt được các mốc quan trọng so với những đứa trẻ khác cùng tuổi, hoặc nếu bạn nghi ngờ chúng đang gặp vấn đề với cách chúng chơi, học, nói, hành động và di chuyển, hãy nói chuyện với bác sĩ của bạn. Bác sĩ và chia sẻ mối quan tâm của bạn.

2. Làm thế nào để theo dõi và đánh giá sự phát triển của trẻ?

Để kịp thời phát hiện trẻ bị rối loạn phát triển, trẻ cần được theo dõi chặt chẽ. Sự tăng trưởng và phát triển của trẻ nên được theo dõi thông qua sự hợp tác giữa cha mẹ và các chuyên gia chăm sóc sức khỏe. Tại mỗi lần khám sức khỏe, bác sĩ sẽ tìm kiếm các vấn đề phát triển hoặc chậm phát triển và nói chuyện với cha mẹ về bất kỳ mối quan tâm nào họ có.

Bất kỳ bất thường nào nhận thấy trong quá trình theo dõi sự phát triển của trẻ nên được theo dõi bằng phương pháp sàng lọc phát triển. Sàng lọc phát triển là một bài kiểm tra ngắn để xem liệu một đứa trẻ đang học các kỹ năng cơ bản thiết yếu hay bị chậm phát triển.

Nếu một đứa trẻ bị chậm phát triển, chúng cần được giúp đỡ càng sớm càng tốt. Xác định và can thiệp sớm có thể có tác động đáng kể đến khả năng học các kỹ năng mới của trẻ cũng như giảm nhu cầu can thiệp tốn kém sau này.

3. Tại sao trẻ em bị rối loạn phát triển?

Rối loạn phát triển có thể bắt đầu bất cứ lúc nào trong quá trình phát triển và thường kéo dài trong suốt cuộc đời. Hầu hết các rối loạn phát triển bắt đầu trước khi một đứa trẻ được sinh ra, nhưng một số rối loạn phát triển có thể xuất hiện sau khi sinh do chấn thương, nhiễm trùng hoặc các yếu tố khác.

Hầu hết các rối loạn phát triển được cho là kết quả của sự kết hợp phức tạp của các yếu tố. Những yếu tố này bao gồm di truyền; sức khỏe và hành vi của cha mẹ (như hút thuốc và uống rượu) trong khi mang thai; biến chứng khi sinh con; nhiễm trùng mà người mẹ mắc phải trong khi mang thai hoặc đứa trẻ có thể mắc phải rất sớm trong cuộc sống; tiếp xúc với hàm lượng độc tố môi trường cao, chẳng hạn như chì.

Đối với một số rối loạn phát triển, chẳng hạn như hội chứng rượu bào thai, người ta đã xác định rõ rằng tiêu thụ rượu trong khi mang thai là nguyên nhân. Nhưng đối với hầu hết các rối loạn phát triển khác, bao gồm cả trẻ em bị rối loạn ngôn ngữ phát triển, nguyên nhân cụ thể không được hiểu rõ.

Một số yếu tố nguy cơ đối với trẻ bị rối loạn phát triển bao gồm:

Ít nhất 25% mất thính lực ở trẻ sơ sinh là do nhiễm trùng của mẹ trong thai kỳ, chẳng hạn như nhiễm cytomegalovirus (CMV); chấn thương khi sinh và chấn thương đầu.

Một số nguyên nhân phổ biến nhất được biết đến của rối loạn tâm thần bao gồm hội chứng rượu bào thai; rối loạn di truyền và bất thường nhiễm sắc thể, chẳng hạn như hội chứng Down và hội chứng X mong manh; một số bệnh nhiễm trùng khi mang thai.

Tiền sử gia đình mắc chứng tự kỷ làm tăng nguy cơ rối loạn phổ tự kỷ của trẻ.

Trẻ sơ sinh nhẹ cân, sinh non, sinh nhiều con và nhiễm trùng trong thai kỳ có liên quan đến việc tăng nguy cơ mắc nhiều rối loạn phát triển.

Vàng da không được điều trị ở trẻ sơ sinh có thể gây ra một loại tổn thương não gọi là kernicterus. Trẻ em bị kernicterus có nhiều khả năng bị bại não, các vấn đề về thính giác và thị giác, và các vấn đề về răng miệng. Phát hiện sớm và điều trị vàng da ở trẻ sơ sinh là một biện pháp có thể ngăn ngừa kernicterus.

Rối loạn phát triển có thể xảy ra ở tất cả các nhóm chủng tộc, dân tộc và kinh tế xã hội. Ước tính gần đây ở Hoa Kỳ cho thấy khoảng 1 trong 6 (hoặc 17%) trẻ em từ 3 đến 17 tuổi có một hoặc nhiều rối loạn phát triển được liệt kê dưới đây:

Rối loạn tăng động giảm chú ý

Hội chứng tự kỷ

Bại não

Nghe kém

Rối loạn học tập

Trẻ bị rối loạn phát triển ngôn ngữ

Trong hơn một thập kỷ, Mạng lưới Giám sát Tự kỷ và Rối loạn Phát triển (ADDM) của CDC Hoa Kỳ đã theo dõi các đặc điểm của trẻ em bị rối loạn phổ tự kỷ, bại não và khuyết tật trí tuệ trong một cộng đồng đa dạng trên khắp Hoa Kỳ.

4. Cha mẹ nên làm gì khi trẻ bị rối loạn phát triển?

Không chỉ trẻ em bị rối loạn phát triển, mà cả cha mẹ và người chăm sóc cũng cần các chương trình chăm sóc sức khỏe tương tự như các vấn đề sức khỏe khác. Mục đích của phương pháp này là để họ có thể sống một cuộc sống lành mạnh, năng động và là một phần của cộng đồng. Hiểu đúng về rối loạn phát triển của trẻ giúp cha mẹ có cái nhìn tích cực và khách quan hơn. Trẻ em bị rối loạn phát triển không phải là một khiếm khuyết không thể khắc phục hoặc cải thiện.

Trẻ em bị rối loạn phát triển không có nghĩa là chúng không khỏe mạnh hoặc không thể khỏe mạnh. Khỏe mạnh có nghĩa là như nhau đối với tất cả mọi người, sống khỏe mạnh giúp chúng ta có một cuộc sống năng động và trọn vẹn. Một số tình trạng sức khỏe khác ở trẻ em, chẳng hạn như hen phế quản, các triệu chứng tiêu hóa, chàm, dị ứng da và đau nửa đầu đã được tìm thấy phổ biến hơn ở trẻ em bị rối loạn phát triển. Do đó, điều đặc biệt quan trọng đối với trẻ em bị rối loạn phát triển là đi khám bác sĩ thường xuyên. Cha mẹ cần giúp đỡ những đứa trẻ này bằng cách chú ý đến sức khỏe thể chất, tinh thần và các cột mốc quan trọng khác trong sự phát triển của chúng.

Tham khảo thêm tại https://nhathuocaz.com.vn https://bacsiviemgan.com