Những người bị bạch biến sẽ có những mảng da có màu nhạt hơn các vùng khác trên cơ thể. Đây là bệnh lành tính, không lây nhiễm nhưng lại ảnh hưởng rất lớn đến khía cạnh thẩm mỹ cũng như tâm lý của người bệnh. Để trả lời cho câu hỏi bệnh bạch biến có nguy hiểm không và cách chữa trị là gì, mời bạn tham khảo bài viết sau đây nhé!
1. Định nghĩa bệnh bạch biến
Bệnh bạch biến gây mất hoặc suy giảm sắc tố trên da, khiến các khu vực bị ảnh hưởng xuất hiện nhạt màu hơn những nơi khác trên cơ thể. Ở những vùng da bị bạch biến, không chỉ màu da mà cả màu tóc hoặc lông cũng có thể có màu xám. Tuy nhiên, bản chất của da tương tự như các vùng da khỏe mạnh (không thô ráp, nổi mụn hay nếp nhăn,…).
Bệnh bạch biến xuất hiện ở mọi lứa tuổi, và trẻ em trước 12 tuổi là đối tượng phổ biến nhất của bệnh này (chiếm khoảng 25 – 30%). Tỷ lệ mắc bệnh bạch biến ở nam và nữ là tương tự nhau. Bệnh thường được tìm thấy ở những khu vực có khí hậu nhiệt đới và người da màu dễ mắc bệnh hơn các chủng tộc khác.
2. Tìm hiểu về nguyên nhân gây bạch biến
Nguyên nhân chính của bệnh bạch biến là giảm chất lượng và số lượng tế bào sắc tố trong da. Đây là những tế bào đóng vai trò trong việc sản xuất melanin – các hạt quyết định màu da của một người.
Khi bị bạch biến, số lượng tế bào sắc tố sẽ ít hơn, hoặc đôi khi số lượng của chúng không thay đổi nhưng hiệu quả làm việc giảm, do đó các hạt melanin cũng giảm. Kết quả là, một số vùng da có màu nhạt hơn những vùng khác.
Hiện nay, nguyên nhân của sự suy giảm số lượng và chất lượng tế bào sắc tố da vẫn chưa được tìm thấy, nhưng có một vài giả thuyết như sau:
Do yếu tố di truyền: tỷ lệ người mắc bệnh bạch biến di truyền từ các thành viên trong gia đình mắc bệnh này lên tới 20%;
Miễn dịch: Trong trường hợp mắc các bệnh về tuyến thượng thận, tuyến giáp, tuyến sinh dục hoặc gan tụy, một kháng thể sẽ xuất hiện trong cơ thể có khả năng phá hủy các tế bào sắc tố da. Do đó, bệnh nhân bạch biến có thể mắc thêm các bệnh nêu trên.
Các nguyên nhân khác:
Do tác dụng phụ của các thuốc ức chế miễn dịch như nivolumab, pembrolizumab,…
Tiếp xúc với các hóa chất độc hại như Thiol, Phenol,… gây ảnh hưởng đến các tế bào sắc tố.
Bệnh nhân mắc bệnh truyền nhiễm hoặc nhiễm virus.
3. Các triệu chứng của bệnh bạch biến là gì?
Bệnh bạch biến là một bệnh dễ dàng được nhận ra bởi các triệu chứng sau:
Xuất hiện các mảng hoặc dải da nhợt nhạt:
Bệnh nhân có những mảng da trắng, hồng nhạt hoàn toàn khác với vùng da xung quanh.
Lông và lông phía trên các mảng da nhợt nhạt cũng bị đổi màu.
Ở vùng da bị bạch biến, ngoại trừ màu sắc khác thường, vẫn có cảm giác giống với da thường: không đau, không vảy, không sưng, ngứa,…
Các khu vực nhợt nhạt thường nhạy cảm với tia UV. Do đó, khi bệnh nhân ra ngoài trời cần che đậy cẩn thận và thoa kem chống nắng để tránh bị cháy nắng.
Vị trí của khu vực bạch biến:
Thông thường, các khu vực tiếp xúc của da tiếp xúc với nhiều ánh sáng, chẳng hạn như mặt, bàn tay hoặc bàn chân, sẽ xuất hiện nhợt nhạt.
Bệnh nhân có thể có một số lượng nhỏ các mảng bám, nằm rải rác ở một số vị trí trên cơ thể, nhưng cũng có sự phân bố rộng rãi, đối xứng theo các phân loại sau:
Bệnh bạch biến phân đoạn: một mảng da nhợt nhạt xuất hiện ở 1, 2 hoặc nhiều phân đoạn không liên tục của cơ thể;
Bệnh bạch biến không phân đoạn: các mảng da nhợt nhạt xuất hiện liên tiếp, rộng rãi và đối xứng trên cơ thể;
Bệnh bạch biến hỗn hợp: là sự kết hợp của hai loại trên;
Bệnh bạch biến không thể phân loại: các đốm da bạch biến xuất hiện không đối xứng, không được phân đoạn theo các loại trên.
4. Bệnh bạch biến có nguy hiểm không? Làm thế nào để điều trị?
Khoảng 1% dân số thế giới mắc bệnh bạch biến. Bệnh này không lây nhiễm và không gây nguy hiểm cho sức khỏe. Tuy nhiên, như đã đề cập, căn bệnh này sẽ khiến người mắc bệnh cảm thấy tự ti về ngoại hình của mình, từ đó ảnh hưởng ít nhiều đến tâm lý.
Hiện nay, không có cách chữa trị dứt điểm bệnh bạch biến, nhưng bệnh nhân cũng có thể cải thiện tình trạng của mình thông qua một số biện pháp sau:
Sử dụng kem:
Bệnh nhân có thể được bác sĩ kê toa sử dụng một số loại kem có chứa corticosteroid để giúp làm đều màu da. Tuy nhiên, bên cạnh tác dụng trả lại màu da bình thường, các loại thuốc này còn gây ra một số tác dụng không mong muốn như:
Kích thích mọc tóc;
Co rút da;
Kích ứng da.
Và nhiều tác dụng toàn thân khác nếu kem bôi không được sử dụng đúng cách hoặc lâu dài.
Do đó, trước khi sử dụng thuốc, người bệnh cần tuân thủ chỉ định và hướng dẫn của bác sĩ chuyên khoa hoặc bác sĩ da liễu, không tự ý mua thuốc để bôi, tránh dùng quá liều và gặp tác dụng phụ gây ra vấn đề. tình trạng da xấu đi.
Dùng thuốc:
Steroid hoặc kháng sinh theo chỉ định của bác sĩ cũng có hiệu quả trong điều trị bạch biến.
Liệu pháp Psoralen và tia cực tím A (PUVA):
Trước khi chiếu xạ bằng tia UVA, bác sĩ sẽ cho bệnh nhân uống thuốc có chứa Psoralen hoặc bôi một loại thuốc đặc biệt lên da bạch biến. Trong quá trình làm thủ thuật, bệnh nhân không tiếp xúc với ánh nắng mặt trời và phải đeo kính râm. Liệu pháp PUVA cũng có một số tác dụng phụ bao gồm:
Cảm thấy buồn nôn;
Sunburn;
Ngứa;
Da trở nên tối hơn.
Sử dụng tia UVB dải hẹp:
Giải pháp này ra đời để thay thế liệu pháp PUVA và được ưa chuộng vì hiệu quả cao hơn và giảm tác dụng phụ trong trị liệu. Đặc biệt, đây là một phương pháp có thể được thực hiện tại nhà dưới sự giám sát chặt chẽ của bác sĩ.
Xử lý laser excimer:
Thường áp dụng cho những vùng da nhợt nhạt với diện tích nhỏ, duy trì 2-3 lần/tuần và điều trị trong vòng 4 tháng.
Phẫu thuật:
Trong trường hợp liệu pháp ánh sáng và thuốc không hiệu quả, và da của bệnh nhân không xuất hiện các mảng trắng, một số biện pháp phẫu thuật có thể được xem xét như sau:
Ghép da;
Ghép melanocyte;
Phương pháp vi sắc tố.
Phẫu thuật cấy ghép da tương đối mới trong điều trị bạch biến. Các phương pháp trên đòi hỏi kỹ thuật cao và chi phí tốn kém nên chưa được áp dụng rộng rãi.
Vậy, bạch biến có nguy hiểm không? Câu trả lời không nguy hiểm cho sức khỏe của bệnh nhân. Bệnh bạch biến khá lành tính, có thể xuất hiện ở mọi lứa tuổi, mọi giới tính. Mặc dù không phải là một mối đe dọa sức khỏe đáng kể, điều trị bệnh bạch biến đòi hỏi sự kiên nhẫn và hợp tác giữa bệnh nhân và bác sĩ. Do đó, để có được kết quả tốt, người bệnh cần lạc quan và giữ vững tâm lý trong điều trị.